"Mùa hè đỏ lửa năm 1972 đã thành kí ức. Thành Quảng Trị là cối giã thịt người. Những xác còn nguyên không nhiều, những xác còn đưa sang sông cũng không nhiều. Bốn đứa chúng tôi thì ba thằng năm lại cùng biết bao đồng đội. Chỉ còn mình tôi đang thực hiện ước mơ của bao bạn bè cùng lên đường năm ấy. Chúng tôi đang đi tới ngày toàn thắng..." - trích phim "Mùi cỏ cháy". Không pải chỉ ở trong phim, trên thực tế trong thời khắc chiến tranh ấy rất nhiều thế hệ sinh viên mới tuổi đôi mươi đã tạm gác lại việc học để lên đường đến với chiến trường khắc nghiệt nhất lúc bấy giờ được mệnh danh là "Cối giã thịt người". Trong trận chiến năm ấy, hơn 4000 liệt sĩ đã anh dũng hi sinh để thế hệ trẻ ngày nay được học tập ở đất nước đã trở thành biểu tượng của hòa bình.
"Năm ấy hi sinh nhiều quá, toàn lính trẻ..." "Đò lên Thạch Hãn ơi chèo nhẹ. Đáy sông còn đó bạn tôi nằm" những câu từ như được viết bằng tất cả sự thương xót đói với những liệt sĩ đã nằm xuống mảnh đất nhỏ bé đó. Vậy thế hệ trẻ chúng ta ngày nay có thể học hỏi gì từ những người đã ngã xuống và "Viết tiếp câu chuyện hòa bình:
Cần có trách nhiệm không ngừng trau dồi, học tập kiến thức bổ ích.
Biết ơn thế hệ chha anh đã ngã xuống vì độc lập dân tộc.
Có cho mục tiêu chính đáng để theo đuổi và kiên định mục tiêu đó.
Có lòng yêu nước chân thành, không ngại gian khổ, không tiếc tuổi trẻ.
Tinh thần vượt khó đù trong điều kiện khó khăn đến nhường nào.
Trân trọng hòa bình, có ý thức gìn giữ những giá trị lịch sử.
Bình luận