Mẹ kính yêu của con!
Qua đài và báo mẹ cũng nghe nhiều tới vùng biên giới ác liệt này, con chẳng muốn ghi thư cho mẹ vì con không muốn để trái tim già nua của mẹ thêm khổ và thắt lại khi phải biết tin về những gì trong cuộc sống và công tác của con, con quyết định ghi lại những suy nghĩ của con - mà vì điều kiện con không thể ghi về cho mẹ, vào trang sổ công tác này, nếu sau này… con tin mẹ chắc sẽ hiểu con và đó cũng là kỷ niệm của con.
Mẹ của con!
Mẹ là đại diện của linh hồn và tình cảm của gia đình thay lời mẹ cho bố, anh và các em.
Mẹ ơi! Từ khi tới Hoàng Liên Sơn con sang đây còn là mùa hè, tới nay đã được 7 tháng và sang mùa đông rồi, mùa đông ở đây lạnh lắm, vì độ cao lớn, núi rừng nhiều, suối nữa, sương muối rất nhiều và cứ đà này có khi có băng tuyết nữa, khí hậu khắc nghiệt như thế mà cuộc sống và công tác của chúng con cũng vô cùng gian khổ.
Nhà âm và trong hầm vì pháo cối địch, mùa rét thế này chỉ có manh áo phong phanh và chiếc chăn đơn thôi, khí hậu khắc nghiệt đã làm rút đi một phần sức khỏe con người, đã thế về điều kiện sinh hoạt cũng khó khăn, về nước dùng và tắm giặt rất phức tạp, về ăn uống cũng kham khổ không đảm bảo với sức lực đã sản ra để làm việc. Ở đây chúng con làm việc bất kể ngày đêm vì căn cứ vào hoạt động pháo, cối và súng các loại của địch, đòi hỏi của nhiệm vụ thì cao và nặng nề trong điều kiện ác liệt như thế mà sức khỏe thì có đâu, yếu đi nhiều rồi mẹ ạ, đêm về ngủ nghỉ cũng ít, còn phải canh gác nữa vì địch hoạt động cũng rất căng, sắp tới chúng con còn đi chiến đấu nữa đấy.
Mẹ yêu quý của con!
Mùa xuân về lại có ngày tết cổ truyền dân tộc là ngày vui nhất của mọi gia đình vì ngày ấy là ngày sum họp, đoàn tụ, với con bốn xuân rồi con không được về, xuân này là thứ năm rồi mà chẳng có hy vọng đâu mẹ ạ, cuộc chiến còn dài còn gian khổ ác liệt và hy sinh, không phải vì sự hy sinh của đồng đội tác động và cái ác liệt, nhưng với tình hình này con vẫn như thấy bản thân mình khó trọn vẹn. Song một khi con đã quyết định - vì sao ? Đó là một vấn đề dài, móc xích thì con cũng quyết tâm bước tiếp cho trọn tới đích, thiệt thòi đã nhiều, kể chi một thời gian ngắn phải không mẹ, cho dù con phải chấp nhận những gì đi nữa mẹ tin rằng con vẫn vững vàng vượt qua để trở về với mẹ.
Kính chúc mẹ khỏe, trẻ mãi, luôn an tâm về con.
Con trai của mẹ.
Tr. Tr Thực
Bình luận